Chương I: Bốn Người Phung - Bí Mật Sự Tha Thứ Tội Lỗi Và Sự Tái Sanh


I

Bốn người phung


---------- *** ----------

Trước tiên tôi xin đọc Ngôi Lời trong Kinh Thánh. Xin quý vị hãy mở Kinh Thánh Cựu-ước II Các Vua đoạn 7 từ câu 1.

1 Ê-li-se bèn nói rằng: Hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ngày mai, tại giờ nầy, nơi cửa thành Sa-ma-ri, một đấu bột lọc sẽ bán một siếc-lơ, và hai đấu lúc mạch sẽ bán một siếc-lơ. 2 Quan-cai nâng-đỡ vua, đáp với người Đức Chúa Trời rằng: Dầu cho Đức Giê-hô-va mở các cửa sổ trên trời, điều đó há có được sao? Ê-li-sê đáp: Chính mắt ngươi sẽ thấy, nhưng ngươi không đặng ăn đến.

3 Tại cửa thành có bốn người phung nói với nhau rằng: Chúng ta ngồi đây đến chừng chết mà làm chi? 4 Nếu chúng ta nhứt-định vào thành, thì ở đó có đói-kém, và chúng ta sẽ chết đói; bằng chúng ta cứ ngồi đây, thì chúng ta sẽ chết đói; bằng chúng ta cứ ngồi đây, thì chúng ta cũng sẽ chết. Vậy, chúng ta hãy qua trại-quân Sy-ri: Nếu họ dung-thứ ta, thì ta sẽ sống; bằng họ giết đi, dẫu thế nào, chúng ta cũng sẽ chết đói đó thôi. 5 Vậy, lúc chạng-vạng, các người phung chỗi dậy đặng đi đến trại-quân của dân Sy-ri; khi tới đầu trại-quân, họ chẳng thấy ai ở đó hết. 6 Vì Chúa đã khiến trại-quân Sy-ri nghe tiếng xe, ngựa và tiếng đạo-binh lớn; nên nỗi dân Sy-ri nói với nhau rằng: Kìa, vua Y-sơ-ra-ên đã mướn vua dân Hê-tít và vua Ê-díp-tô đặng hãm đánh chúng ta. 7 Chúng liền chỗi dậy, chạy trốn lúc chạng-vạng, bỏ các trại, ngựa, và lừa mình, để trại-quân mình như cũ; chúng trốn đặng cứu mạng-sống mình.

8 Khi các người phung kia đến đầu trại-quân, bèn vào trong một trại, ăn và uống; đoạn họ lấy bạc, vàng, và quần-áo đem đi giấu. Chúng trở lại, vào trong một trại khác, ở đó, cũng lấy những của-cải mà đem đi giấu luôn. 9 Bấy giờ, họ bèn nói với nhau rằng: Chúng ta làm chẳng phải; ngày nay là ngày có tin lành, và chúng ta nín-lặng sao! Nếu chúng ta đợi đến rạng đông, thì sự hình-phạt chắc sẽ lâm vào chúng ta. Vậy, ta hãy đi báo tin nầy cho nhà vua.

Tôi đã đọc đến câu 9.

Thưa những người dân Pu-san thân mến và các quý vị tín đồ, quý vị có khỏe không? Khi tôi đến Pu-san thì bài hát "nơi đàn hải âu sanh ra, nơi hoa trà trổ hoa, Pu-san quê hương tôi" bỗng phát ra từ miệng tôi. Tôi đã giảng trước hàng ngàn người và đã giảng qua đài phát thanh nhưng không có cảm giác như thế này nhưng khi đến đây thì không biết sao tôi cảm thấy hơi thở mạnh dần và tim đập thình thịch. Giống như người mới biết yêu lần đầu vậy.

Thưa quý vị, qua nhóm truyền giảng này tôi muốn nói với quý vị về vấn đề quan trọng là làm như thế nào để tội lỗi của quý vị được rửa sạch trắng như tuyết, làm như thế nào sự thật "ngày vui vẻ, ngày sung sướng, khi Chúa rửa tôi sạch sẽ mọi đường" và "ta cho người lòng như tuyết bạch, dầu ác khiên đỏ như đơn hồng" mà quý vị đã từng nghe được làm thành trong quý vị. Trên thực tế, quý vị mở lòng và nghe những câu chuyện này là điều rất quan trọng.

Vậy mở lòng là như thế nào? Có lần tôi đã đến đơn vị không quân tại Ye-cheon và dẫn dắt nhóm truyền giảng. Tôi đã truyền Tin Lành cho những người lính của đơn vị đó, vào tối hôm đó, khi đang dự tiệc nhẹ thì có một người vợ của phi công hỏi tôi rằng: "Mục sư ơi, mở cửa tấm lòng là như thế nào ạ?". Từ khi tôi nghe câu hỏi đó, tôi cảm thấy khó nói câu "Hãy mở tấm lòng đi". Bởi vì họ không biết rõ làm như thế nào để mở cửa tấm lòng nên dù biết "Nếu tin Chúa Jêsus thì sẽ được tái sanh, sẽ nhận được sự tha thứ tội lỗi" nhưng đa số mọi người không biết rõ ràng về điều đó. Tôi cũng đã đi nhà thờ trong thời gian dài nhưng tôi không biết rõ nhận sự rửa sạch tội lỗi như thế nào. Tôi nghĩ rằng cứ ăn năn và xưng tội là được và cảm thấy có vẻ như tội lỗi sẽ rửa được nhưng khi nhìn thấy tấm lòng tôi vẫn còn bị buộc nặng trong tội lỗi thì tôi cảm thấy nản lòng. Nên trong thời gian này tôi định không nói những câu chuyện mà quý vị cảm thấy ngại.

Trong thời gian này tôi muốn nói chuyện với quý vị. Vì quý vị nhiều người còn tôi chỉ có một mình nên trong thời gian này không thể nói chuyện cá nhân nhưng tôi mong muốn quý vị hãy nói cho tôi biết những điều quý vị cảm thấy thắc mắc trong lòng. Trong khi giảng tôi cũng sẽ thường xuyên hỏi quý vị. Thưa quý vị, tôi mong mỗi lúc đó quý vị trả lời cho tôi bằng tiếng lớn nhưng vì nói như vậy sẽ rất lộn xộn nên xin hãy trả lời thầm trong lòng mình. Tôi không thể nghe rõ được tiếng trong tấm lòng của quý vị nhưng nhìn khuôn mặt của quý vị thì tôi có thể cảm nhận được. Tối hôm nay, chúng ta sẽ nói chuyện với Đức Chúa Trời qua tấm lòng, chắc là sẽ hơi khó phải không? Chúng ta có thể nghe âm thanh của Đức Chúa Trời được không? Tối hôm nay, quý vị hãy mở cửa lòng mình và trước tiên chúng ta hãy thử nói chuyện với nhau. Quý vị hãy lấy ra hết tất cả mọi câu hỏi trong lòng của mình. Những sự việc cảm thấy khó chịu trong lòng khi sinh hoạt tín ngưỡng, những sự việc mình không biết rõ, làm như thế nào để nhận được sự rửa sạch tội, được tái sanh, làm như thế nào thì vấn đề của tấm lòng mình được giải quyết, … Có ai lại không biết cầu nguyện là tốt và đọc Kinh Thánh là tốt? Ở đâu lại có người không biết phạm tội là xấu mà vẫn phạm tội? Không có ai cả. Nhưng chúng ta không thể điều khiển chúng ta theo lòng của mình.

Tôi đã truyền Tin Lành ở nhà tù trong một thời gian dài. Tôi chưa bao giờ nói với họ là đừng phạm tội. Bởi vì không có một người nào không biết phạm tội là xấu mà vẫn phạm tội. Tôi muốn cho họ biết cách thức thắng tội lỗi trong Kinh Thánh.

Thưa quý vị thân mến, tối hôm nay tôi không yêu cầu bất cứ ý chí nào của quý vị. Tôi cũng không yêu cầu một quyết định nào đó của quý vị. Nếu tối hôm nay, cánh cửa của tấm lòng quý vị được mở và Ngôi Lời của Đức Chúa Trời vào trong quý vị và nếu Chúa Jêsus Christ cai trị lòng của quý vị thì tôi biết rằng bản thân quý vị không cần đấu tranh với tội lỗi. Quý vị không cần nỗ lực để bỏ rượu, ngừng hút thuốc lá, không trộm cắp và không sống đời sống bại hoại. Chúa Jêsus Christ trong quý vị sẽ làm cho quý vị thắng mọi tội ác đó từ trong tấm lòng. Sẽ làm cho quý vị thoát khỏi từ những suy nghĩ dâm dục, từ những suy nghĩ dơ bẩn, từ tấm lòng ghét người khác và từ sự căm thù. Vì thế, tối hôm nay tôi đến để giới thiệu Chúa Jêsus Christ cho quý vị.

Mặc dù biết Chúa Jêsus Christ và đang gọi tên của Chúa Jêsus nhưng có rất nhiều người có tấm lòng rất cách xa với Chúa Jêsus Christ. Tối hôm nay Chúa Jêsus Christ đang ở gần quý vị. Không, Ngài đang đến trước cửa tấm lòng của quý vị và chờ đợi. Cũng có thể Ngài yêu thương quý vị một cách tha thiết và nói quý vị hãy mở cửa của tấm lòng, Khi nghe Ngôi Lời, nếu Ngôi Lời được Amen chấp nhận trong lòng của quý vị thì tôi tin rằng Chúa Jêsus Christ sẽ hành động trong quý vị.

Ngày xưa có câu chuyện kể về một thuyền trưởng người Tây Ban Nha. Thuyền trưởng này đi nhiều nơi từ cảng này đến cảng kia, cũng có lúc một tháng về một lần và cũng có lúc ba tháng hay sáu tháng về một lần. Ông ta có một đứa con trai mà khi đi xong một chuyến tàu về thì ông ôm hôn và tặng quà cho con trai mà mình thương nhớ. Đến lúc lại ra khơi thì ông không thể kiềm chế được nỗi lưu luyến nhưng rồi phải chia tay với con trai.

"Một thời gian sau cha sẽ quay về nên con hãy chờ nhé. Ở lại với mẹ mạnh khỏe nha!"

Có một lần, người cha ra khơi trở về, sống một thời gian với con trai và định đi thì con trai muốn đi cùng cha. Nên người cha hứa với con trai là nhất định lần sau sẽ cho đi.

Mấy tháng trôi qua và người cha ra khơi lại trở về. Người cha về thì con trai tỏ vẻ vô cùng vui mừng vì mình có thể được đi tàu. Vì người cha không thể ngăn được sự mong đợi của con trai nên quyết định sẽ dẫn con trai đi. Hình như con trai được khoảng mười hai tuổi. Thấy người vợ lo lắng thì người chồng an ủi rằng:

"Không sao đâu em. Vì lần này không phải là chuyến đi dài nên anh sẽ dẫn nó đi thử".

Trước ngày đi, con trai rất hồi hộp vì luôn mơ rằng có thể đi tàu cùng với cha nên nó không sao ngủ được.

Người cha nói với con trai rằng:

"Đi ra biển thì chỉ nhìn thấy bầu trời và biển cả nên rất hiu quạnh vì thế con hãy đem theo đồ chơi lên tàu đi". Con trai đưa đồ chơi, những quyển sách vẽ lên tàu và cuối cùng đem một con khỉ con thường hay chơi cùng lên tàu. Sau đó chiếc tàu đã "bum...bum...bum..." và ra khơi.

Đứa bé nhìn cơn sóng, ngắm đàn hải âu một hồi thì tàu đã ra giữa biển nên giờ đây đàn hải âu cũng bay đi và không quay lại. Chỉ còn nhìn thấy bầu trời và biển cả hiu quạnh. Vì người cha và các thủy thủ rất bận nên con trai chơi với con khỉ ở trong phòng của thủy thủ. Nhưng một hôm con khỉ này đã lấy nón của đứa bé và bỏ chạy. Đứa bé chạy theo con khỉ để lấy lại nón. Con khỉ chạy qua chạy lại đến phòng thủy thủ, đến boong tàu rồi sau đó thì leo lên cột buồm.

Đứa bé nói: "Bây giờ mày sẽ bị bắt" và đuổi theo. Đứa bé leo lên được một chút thì con khỉ leo cao hơn, rồi nó leo lên theo thì con khỉ leo lên cao nữa. Đứa bé này không biết mình đang leo cao đến cỡ nào mà chỉ nhìn lên trên và đuổi theo con khỉ, lúc này con khỉ đã ngồi trên đỉnh cột buồm. Đứa bé nói: "Giờ mày không còn chỗ để thoát phải không?" và khi đứa bé leo lên đến đỉnh thì con khỉ từ đỉnh cột buồm nhảy xuống.

Sau khi con khỉ nhảy xuống, đến lúc đó đứa bé mới nhìn xuống dưới từ trên đỉnh cao của cột buồm mà nó đã leo lên trong khi nó không hề biết. Mọi thứ đều trông thấy mờ mờ và con người cũng thấy nhỏ xíu như con kiến. Ngay khi nhìn thấy điều đó thì sức lực từ trong tay nó mất hết và nó trở nên rất hoảng hốt. Đứa bé quá hoảng sợ nên không tài nào có thể leo xuống. Sức lực trong đôi chân nó cũng mất dần… Lúc đó có một thủy thủ đang làm việc ở dưới và phát hiện ra đứa bé.

"A! Con trai thuyền trưởng kìa. Có chuyện lớn rồi".

Ai có thể lên trên đỉnh cột buồm và đưa đứa bé xuống? Ở dưới tàu bắt đầu xôn xao. Đứa bé đang dần dần mất sức nhưng nếu buông tay thả cột buồm ra thì nó sẽ bị ngã xuống chết nên nó ôm chặt và hết sức bám vào cột buồm. Có một thủy thủ la lên rằng:

"Thuyền trưởng ơi! Có chuyện lớn rồi. Có chuyện lớn rồi!"

"Có việc gì vậy?"

“Ra xem nhanh lên. Hãy ra nhanh nhanh đi! Có chuyện lớn rồi!”

Khi thuyền trưởng ra ngoài thì nhìn thấy con trai mình ở trên đỉnh cột buồm vừa run rẩy vừa kêu:

“Cha ơi...”.

“Chuyện gì xảy ra vậy?”

Người cha nghe một thủy thủ thuật lại thì nhắm mắt và suy nghĩ một lát. Rồi ông bỗng rút súng đang đeo bên hông. Tất cả mọi người đều căng thẳng. “Đến lúc này mà bắn chết con khỉ thì có ý nghĩa gì?” Nhưng người cha cầm súng nhìn con trai và nói rằng:

“Con trai ơi, con có nghe cha nói không?”

“Vâng, thưa cha”.

“Con hãy nhảy xuống biển đi! Nếu không thì cha sẽ bắn con. Hãy nhảy xuống biển cho đến khi cha đếm đến năm! Cha sẽ bắn con đấy”.

Vì con trai biết cha là người nói là làm nên đã quyết định: “Thà mình nhảy xuống biển chết còn hơn là bị súng bắn chết”. Thả tay khỏi cột buồm này là điều rất đáng sợ nhưng con trai đã chuẩn bị nhảy xuống.

“Một”.

Tay nắm lấy cột buồm và chân đạp cột buồm.

“Hai”.

“Ba”.

Con trai buông tay ra khỏi cột buồm và đồng thời hai chân cũng đạp mạnh cột buồm. Con trai đã rơi xuống biển. Các thủy thủ chờ đợi sẵn dưới biển và đã vớt đứa bé lên.

Thưa quý vị thân mến! Tối hôm nay tôi không định khuấy động tấm lòng của quý vị. Tôi mong quý vị có một cơ hội suy nghĩ một cách nghiêm túc về tín ngưỡng của quý vị. Mỗi dịp đầu năm con người kiêng ăn, suốt đêm cầu nguyện và có quyết tâm mới để sinh hoạt tín ngưỡng tốt nhưng sinh hoạt tín ngưỡng là điều thật khó khăn. Chúng ta hãy hỏi tài xế lái taxi.

“Ông tài xế ơi, ông có tin Chúa Jêsus không?”.

“Đừng nói chúng tôi về những điều đó. Ngay cả kiếm sống còn bận rộn nữa là...”.

Tôi nói với cảnh sát:

“Ông ơi, ông có tin Chúa Jêsus không?”

“Chúng tôi rất bận. Không có thời gian rảnh để đi nhà thờ”.

Tôi hỏi bác sĩ rằng: “Ông có tin Chúa Jêsus không?” thì họ trả lời:

“Trời ạ, tôi cũng chẳng biết sao tôi lại vào trường đại học y, trong khi người ta đi chơi vào thời tiết thoáng mát thế này, còn tôi phải sống giữa những bệnh nhân mỗi ngày mặt nhăn nhó. Tôi muốn tin Chúa Jêsus nhưng không được”.

Tôi hỏi những người lính:

“Anh có tin Chúa Jêsus không?”

“Vì tôi quá bận việc duyệt binh nên không tin được”.

Tôi hỏi những người buôn bán:

“Bà có tin Chúa Jêsus không?”

“Để tôi kiếm chút tiền cho các con tôi kết hôn và cho chúng học hết rồi sau đó tin Chúa Jêsus. Mục sư ơi, tại mục sư không biết nên nói như vậy. Mục sư tưởng rằng muốn bán hàng mà không nói dối là được hay sao? Dù là hàng giống nhau nhưng không được nói là mua về 1000 won mà phải nói là mua 2000 won nên không thể không nói dối, vậy làm sao có thể tin Chúa Jêsus? Tôi sẽ tin sau khi tôi nghỉ bán”.

“Vì mình không thể bỏ rượu”, “vì mình không bỏ thuốc lá được” ... Đa số mọi người suy nghĩ rằng “vì cái gì đó” nên không thể tin Chúa Jêsus.

Có một lần nào đó tôi đã đến đơn vị tiền phương và dẫn dắt nhóm truyền giảng. Tôi đã nói chuyện với họ.

“Thưa quý vị, ai nghĩ tin Chúa Jêsus là khó khăn thì hãy giơ tay lên?”

Thế là đa số những người lính giơ tay lên.

“Ở bên cạnh tôi có đại tướng, xin mời thiếu tá Park. Thưa quý vị, người này vừa là thiếu tá Park vừa là đại tướng phải không? Thưa quý vị, ai khó có thể tin đại tướng là thiếu tá Park thì hãy giơ tay lên”.

Không có ai giơ tay cả.

“Tin đại tướng thì không có gì khó mà sao tin Chúa Jêsus lại khó như vậy? Vì Chúa Jêsus không bằng đại tướng nên nói như vậy hay sao?”

Vì chúng ta không biết khái niệm tin Chúa Jêsus là gì nên mới khó tin Chúa Jêsus.

Thưa quý vị, tôi không thể nào cảm thấy hạnh phúc khi tin vợ tôi. Không phải tôi tin vợ tôi vì vợ tôi đẹp hay giỏi giang. Thưa quý vị, tôi không thể nào cảm thấy hạnh phúc hơn khi tôi tin các con yêu thương của tôi. Nếu tôi nghi ngờ các con cái của tôi thì chắc tôi khổ sở nên không thể chịu được. Tin Chúa Jêsus là việc dễ dàng và là điều rất bình an.

Chúa đã phán rằng:

28 Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên-nghỉ.”

Ma-thi-ơ 11

Nhưng đa số mọi người tin Chúa Jêsus mà vẫn không nhận được sự yên nghỉ. Chúa Jêsus phán rằng: “ta sẽ cho các ngươi được yên-nghỉ” dù tin thì tin Chúa Jêsus nhưng không có sự yên nghỉ, Chúa Jêsus đã nói: 16 Hãy vui-mừng mãi mãi, 17 cầu-nguyện không thôi,” (I Tê-sa-lô-ni-ca 5) nhưng tin Chúa Jêsus mà luôn lo lắng và nhăn nhó thì chẳng cần phải suy nghĩ sao? Có nghĩa là có cần suy nghĩ lại về tín ngưỡng của quý vị hay không? Tôi thường hỏi những câu như thế này:

“Theo Ngôi Lời trong Kinh Thánh nếu quý vị cầu nguyện giỏi, dâng hiến nhiều, giữ ngày chủ nhật và không phạm tội trong khi tin Chúa thì sẽ lên nước thiên đàng phải không?”

“Trời ạ, ai lại không biết điều đó?”

Nhưng điều đó có khả năng hay không? Trong số quý vị ai có thể giữ được hết luật pháp thì hãy giơ tay lên thử xem. Trong số quý vị ai chưa bao giờ dâng hiến một phần mười thì hãy giơ tay lên thử xem. Có ai chưa đến Hội Thánh vào ngày Chủ Nhật dù chỉ một lần thì hãy giơ tay lên thử xem. Có ai chưa bao giờ ghét người khác thì hãy giơ tay lên thử xem. Trong số quý vị có ai chưa bao giờ suy nghĩ về tà dâm thì hãy giơ tay lên thử xem. Thưa quý vị, chúng ta là những người không thể đạt đến tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời. Chúng ta đang ở trong tình trạng giống như đứa bé nắm giữ đỉnh cột buồm và vật vả nhưng chỉ có thể bị rơi rớt mà thôi. Đức Chúa Trời đang mở con đường mới của Tin Lành cho chúng ta. Con đường đó được giấu sâu trong Ngôi Lời.

Thưa quý vị thân mến, giống như quý vị mong có đời sống sinh hoạt tín ngưỡng thật thì Chúa Jêsus trong tối hôm nay, Đức Chúa Trời trong tối hôm nay, Đức Thánh Linh trong tối hôm nay tha thiết mong muốn nói vào lòng của quý vị. Con đường của Đức Chúa Trời được giấu trong Kinh Thánh khác với suy nghĩ của quý vị. Nếu quý vị biết bí mật được che giấu trong Kinh Thánh này thì việc rửa tội của chúng ta rất dễ dàng. Mình rửa tội của mình thì khó nhưng đi đến trước mặt Đức Chúa Trời và được rửa là điều rất dễ. Mình thắng tội lỗi là việc khó nhưng qua Chúa Jêsus chúng ta thắng tội lỗi là việc thật dễ dàng nên tôi muốn nói cho quý vị một cách cụ thể về điều đó.

Vậy thì hãy chúng ta hãy vừa đọc Ngôi Lời II Các Vua đoạn 7 vừa nói chuyện. Câu 1:

"1 Ê-li-se bèn nói rằng: Hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ngày mai, tại giờ nầy, nơi cửa thành Sa-ma-ri, một đấu bột lọc sẽ bán một siếc-lơ, và hai đấu lúc mạch sẽ bán một siếc-lơ."

Trước kia, trong thời Cựu-ước có nước tên là Sy-ri tấn công nước Y-sơ-ra-ên. Giống như ở Trung Quốc xây Vạn Lý Trường Thành để ngăn cản kẻ địch thì vào thời đó, nước Y-sơ-ra-ên cũng bao quanh toàn bộ thành Sa-ma-ri bằng tường thành nhưng vì cảm thấy sẽ đánh thua nước Sy-ri nên đã đóng cửa thành. Vì là thời đại không có tên lửa hay bom nguyên tử như bây giờ nên khi đóng cửa thành thì không có cách nào vào bên trong. Lúc này quân Sy-ri bao vây thành và đang chờ đợi cho đến khi quân Y-sơ-ra-ên kiệt sức và đầu hàng.

Khi xây tường thành thì chỉ xây quanh ở thành đó và không thể xây hết xung quanh đồng ruộng nên những người Y-sơ-ra-ên ở trong thành không thể đi làm ruộng. Một năm trôi qua thì ở trong thành bị đói kém. Và khi đến năm thứ hai, năm thứ ba, nước Y-sơ-ra-ên bị chìm trong tình trạng đói kém vô cùng nghiêm trọng. Đói kém nghiêm trọng đến mức nào? Trong Kinh Thánh có xuất hiện câu chuyện thật khủng khiếp là những người phụ nữ trẻ không chịu được cơn đói nên nấu con mình và ăn. Vì nấu con mình mà cảm thấy không thể ăn hết một mình nên bàn với người phụ nữ nhà bên cạnh rằng:

“Hôm nay nấu con của cô và hai chúng ta chia nhau ăn còn ngày mai chúng ta hãy nấu con tôi ăn”.

Nên đã ăn một đứa bé và ngày hôm sau đến nhà bên cạnh để ăn đứa bé nhà này thì người phụ nữ đó đã giấu đứa con và không đưa ra mà để ăn một mình. Nước Y-sơ-ra-ên chìm trong tình trạng đói kém kinh khủng như vậy.

Nhưng hôm nọ, Ê-li-sê tôi tớ của Đức Chúa Trời nói rằng:

“Hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ngày mai, tại giờ nầy, nơi cửa thành Sa-ma-ri, một đấu bột lọc sẽ bán một siếc-lơ, và hai đấu lúc mạch sẽ bán một siếc-lơ.”.

Có nghĩa là đến ngày mai thì giá lương thực trong thành sẽ giảm xuống rất nhiều.

Ngày xưa việc đi lại khó khăn nên khi bị đói kém thì chỉ có thể bị chết đói. Vì thế có cụm từ rằng “Pat-chuc-be-mi” hoặc “Hin-chuc-be-mi” nghĩa là khi chết đói thì tha thiết xin rằng: “Cho một chén cháo trắng thì sẽ cho một thửa ruộng” rồi ăn một chén cháo trắng và cho một thửa ruộng, hình như là tới mức độ như vậy. Thành Sa-ma-ri ở trong tình trạng đói kém nghiêm trọng như vậy mà nói rằng một đấu bột lọc sẽ bán một siếc-lơ thì quan cai nâng đỡ vua nói rằng: “Dẫu cho Đức Giê-hô-va mở các cửa sổ trên trời, điều đó há có được sao?” và không tin được. Người của Đức Chúa Trời nói rằng: “Chính mắt người sẽ thấy, nhưng ngươi không đặng ăn đến.”.

Không có nhận xét nào

Được tạo bởi Blogger.